Mẹ ơi đừng để Chị Em Con thất học

😭Một đêm giông bão hồi còn học tiểu học, dưới ánh đèn le lói từ bàn thờ của Bố chiếu xuống, Tui bất chợt thấy nước mắt Mẹ lăn dài trên 2 gò má nám đen vì sự đau khổ của cuộc đời đem lại. Rồi Mẹ tui nói trong đứt quãng “Mẹ hết tiền rồi…, không còn đủ cho tụi con ăn học nữa…”. Những tiếng nấc của Mẹ sau đó cứ không dừng.

🥳Bất giác như có một luồng ánh sáng đẩy thẳng vào não bộ và Tui đã thốt lên “Mẹ ơi đừng để Chị Em Con thất học”, câu nói của 1 đứa trẻ chưa học xong tiểu học.

🥰Khi nghe câu nói này, Mẹ tui đã ôm chầm lấy Tui mà khóc rất lớn, Tui cũng khóc theo, tính Tui mít ướt lắm mặc dù ở ngoài luôn xàm xí như mọi người từng thấy, Mẹ Tui nói sẽ ráng vay mượn và làm nhiều hơn để lo cho tụi Tui. Điều này là quá sức chịu đựng với một người Phụ Nữ, 1 tay nuôi 4 đứa con thơ mồ côi Bố khi còn rất nhỏ.

😁Tui cũng không hiểu được là tại sao Tui có thể nói ra được câu nói đó khi còn học sinh tiểu học. Và Mẹ tui đã khóc hết nước mắt, ra sức cầy cuốc, chạy vạy, vay mượn nhiều nơi chỉ để lo cho chúng tôi ăn học. Tới khi ra trường rồi nhà Tui vẫn còn nợ.

😎Hồi tiểu học Tui học rất dốt, tới lớp 3 Tui cũng chưa ghép được chữ để đọc. Tui vẫn còn nhớ như in cái từ “Xanh” mà Tui cứ đọc là “xờ a nhờ … anh xờ anh Nhan”, cứ thế từ “Xanh” thì đọc thành từ “Nhan”. Mẹ Tui tức quá chỉ nói “Cái đồ Ngu ăn C..” kèm theo 1 cú Trọt (cốc, ký) vào đầu, nước mắt và nước mũi Tui lại chảy rưng rưng. Thà rằng đọc “Nờ a Na … Mãng Cầu” thì vẫn còn chấp nhận được.

🤨Bắt đầu Tui thấy hoang mang, sao lại lỡ mồm nói câu “Mẹ ơi đừng để Chị Em Con thất học”. Tui lo lắng tột độ. Tui biết mình trí não kém cỏi, chỉ thiên về EQ chứ kém IQ. Biết thân biết phận nên Tui đã tăng thời lượng học bài hơn. Ngoài giờ lên trường rồi đi làm với Mẹ ra, tới tối là Tui vùi đầu học tới rạng sáng, có hôm 3h sáng Mẹ tui dậy thấy Tui còn ngồi bên đèn dầu học, lại nói “vớ con ơi đi ngủ đi con”, Tui trả lời “vưng”. Sau đó 4h sáng Mẹ Tui dậy lại vẫn thấy Tui học. Đây chính là cách học Lấy Cần Cù Bù Thông Minh của Tui. Sau 1 thời gian, Tự nhiên đầu óc Tui sáng hẳn ra, chỉ cần đọc qua bài trong sách là có thể hiểu được nguyên lý, cuộc đua xếp thứ hạng TOP 1 trong lớp, trong trường bắt đầu từ đây với Tui. Dĩ nhiên tới bây giờ Tui vẫn tự hào về thành tích học tập của mình, các bạn cùng trang lứa chắc cũng không thể nào quên.

🥳Tui cũng đã tạo được thói quen 2h sáng mới đi ngủ (rất cực đoan, các bạn đừng làm theo). Hồi học ở Sài Gòn, có đợt ngồi nhiều quá Tui bị liệt chân tưởng thành tàn phế do học quá sức cùng với phương thức ngồi sai bét, may mà cứu chữa kịp thời. Giờ thì khỏe như trâu. Cho tới bây giờ 40 tuổi rồi Tui vẫn còn thói quen đó, vừa học, nghiên cứu, làm dự án tới sáng. Vợ Tui cũng trách móc suốt “bỏ vợ bỏ con, sao không ở 1 mình đi, lấy vợ làm gì…. ” … đại loại các câu trách móc xàm xí kiểu vậy (Mỗi lần nghe câu trách móc này là Tui nộ khí xung thiên, muốn phi tới bịt mồm bả bằng 1 nụ hôn nồng cháy😘, nhưng mà Bug nhiều quá cần phải fix trước).

😏Mãi sau này Tui mới hiểu vì sao từ 1 người ngu dốt có thể trở nên thông minh, thực ra nó chính là nguyên lý triết học “Khi đủ về lượng thì chất sẽ thay đổi”. Nếu mình kém cỏi về IQ thì mình cứ cố gắng học đi học lại, học tới học lui, người ta học 1 lần hiểu thì mình học 10 lần, 100 lần có sao đâu. Cứ kiên trì bền bỉ là được.

🤩Việc học một kiến thức mới nó giống như 1 Cánh ruộng khô cằn mà ta bắt đầu đổ nước vào, ta có cố đổ bao nhiêu đi nữa thì nó cũng ngay lập tức hết nước liền, nhưng nếu ta kiên trì bền bỉ đổ nước hàng ngày thì tới một lúc nào đó đồng ruộng khô cằn ấy nó sẽ ẩm ướt, và nó bắt đầu giữ nước cho bạn, lúc đó bạn đổ nước vào thì nó không rút ngay mà nó vẫn còn giữ cho bạn. Nhưng nếu bạn dừng đổ nước thì nước sẽ hết. Đó là lý do vì sao chúng ta phải học liên tục, phải trau dồi kiến thức hàng ngày là vậy. Cho dù ta có giỏi tới mấy ở thời điểm T1 nếu như ỷ y tự cao tự đại không chịu học hành thêm thì tới thời điểm T2 ta sẽ lạc hậu ngay.

🥰p/s: Hình ảnh minh họa là của 1 Em bé Irac mồ côi Bố Mẹ, Em ấy khao khát có được tình thương yêu của Bố Mẹ, nên Em ấy đã vẽ người Mẹ và chui vào trong bụng của Mẹ nằm khoanh tròn lại. Ai còn Bố Mẹ xin đừng làm đấng sinh thành buồn, ngoài kia nhiều cuộc đời còn thiếu thốn, khát khao sự yêu thương của Bố Mẹ lắm.

Chúc các bạn Sinh Viên có thêm động lực học!

————————————————-

Hoang đảo ký sự 24.03.2022

Leave a Reply